RNDM cảm nhận từ bệnh viện dã chiến

  • Thứ sáu, 22:40 Ngày 06/08/2021
  • Một buổi sáng, tôi cảm thấy mệt, hơi nhức đầu và có lẽ đã bị sốt, tôi được test nhanh và rồi chuyện gì đến sẽ đến thôi: Tôi đã dương tính với Covid-19…

    Đại dịch Covid-19  bùng phát trở lại, đây là lần thứ tư cả đất nước oằn mình dưới sức nặng của nó. Sài Gòn thân thương không ngoại lệ, nhưng Sài Gòn vẫn kiên cường, vẫn chiến đấu, vẫn nắm chặt tay nhau cùng vượt qua đại dịch.

    Sau hơn một tuần phục vụ trong bệnh viện dã chiến số 10, tôi bắt gặp nhiều bệnh nhân với nỗi sợ hãi rất riêng. Tôi bắt gặp những khuôn mặt căng thẳng, lo lắng, mệt mỏi… và tôi cũng nhìn thấy những đôi mắt ánh lên niềm hy vọng, những bàn tay dịu dàng chăm sóc và những đôi chân bước nhanh vội vã trong những bộ đồ bảo hộ màu xanh và màu trắng rất đặc trưng.

    Khi tình nguyện tham gia vào chương trình "thiện nguyện" do Tổng Giáo Phận Sài Gòn và Ban Tôn Giáo Thành Ủy tổ chức, tôi hiểu hơn tình trạng của những bệnh nhân trong khu cách ly, mỗi người được hưởng những nhu cầu cần thiết và cấp bách, được chăm sóc về sức khoẻ thể xác cũng như được đội ngũ các y bác sĩ, các nhân viên phục vụ động viên, thăm hỏi. 

    Lần đầu tiên tiếp xúc với các bệnh nhân khi chuyển các bữa ăn đến tay họ, lòng tôi có chút hoang mang lo lắng về sự lây nhiễm của vi rút Covid-19 này, lúc đó tôi chỉ biết cầu nguyện và dâng lên Chúa tất cả và Chúa đã ở bên tôi, giúp tôi vượt qua nỗi sợ.

    Những ngày tiếp theo, cảm nhận được niềm vui phục vụ và chia sẻ, tôi chợt cảm thấy hạnh phúc tràn về, tự hào vì mình là một môn đệ Chúa Kitô, cùng phục vụ bên cạnh các anh chị em tu sĩ khác. Niềm vui rất riêng của tôi là tôi đang sống Sứ vụ thần linh trong tinh thần nữ tu Đức Bà Truyền Giáo: "Sẵn sàng được sai đến bất cứ nơi đâu và làm bất cứ việc gì."

    Sự lạc quan, vui vẻ của các bệnh nhân cũng cho tôi thêm sức mạnh, lòng nhiệt thành dấn thân phục vụ. Tôi cảm nhận mình không làm việc một mình nhưng cùng làm với Chúa, với các y bác sĩ, với các nhân viên phục vụ, với anh chị em tu sĩ trong cuộc chiến chống lại đại dịch nguy hiểm này, mỗi người đều góp một phần của mình tạo nên sức mạnh vô hình giúp bảo vệ chính anh chị em đồng loại. 

    Một lần nọ, khi chuyển thức ăn đến các bệnh nhân, có một chú nói với chúng tôi trong sự bức xúc:

    - Đồ người thân gửi đến sao tôi vẫn chưa nhận được?

    Tôi nhẹ nhàng trả lời:

    - Chú ơi, con thấy có rất nhiều đồ của mọi người ở dưới tầng trệt, nhưng phải sau giờ chuyển cơm thì các em dân quân mới chuyển lên được, chú kiên nhẫn chờ thêm một chút nữa nhé!

    Lập tức, tôi nhận thấy nét mặt chú dịu lại và chú nói:

    - Vì đợi lâu quá nên tôi mất kiên nhẫn.

    Tôi cảm nhận được phần nào tâm trạng của bệnh nhân trong khu điều trị tại bệnh viện dã chiến. Hơn bao giờ hết, họ rất cần sự quan tâm, nâng đỡ của mọi người. Một lời hỏi thăm, động viên nho nhỏ cũng đủ sưởi ấm lòng họ, họ sẽ bình an, vui vẻ, lạc quan và sẽ mau khỏi bệnh.

    Tôi cảm thấy vui về chứng tá của những người môn đệ Chúa Giêsu nơi đây và về sự hiện diện của Chúa Giêsu giữa lòng tâm dịch, sự hiện diện đem lại bình an, niềm vui và sự chữa lành cho mọi người. Tâm hồn tôi chợt thanh thản dù thân xác tôi đã mệt nhoài sau một ngày dài phục vụ.

    Một buổi sáng, tôi cảm thấy mệt, hơi nhức đầu và có lẽ đã bị sốt, tôi được test nhanh và rồi chuyện gì đến sẽ đến thôi: Tôi đã dương tính với Covid 19.

    Tôi được cách ly cùng với vài tu sĩ khác cũng bị dương tính. Nhưng vì đã được tiêm một mũi vaccine trước nên tình hình sức khỏe của tôi không nguy hiểm lắm.

    Tôi và các tu sĩ khác tận dụng thời gian cách ly dự lễ trực tuyến, đọc kinh, chia sẻ Lời Chúa với nhau để cầu nguyện cho bệnh nhân và cho anh chị em khác đang phục vụ. Tôi mong ước sau điều trị và nếu được phép, tôi sẽ xin ở lại để tiếp tục phục vụ anh chị em bệnh nhân nơi bệnh viện dã chiến này.

    Bây giờ chỉ mới là ngày thứ mười. Phía trước còn 50 ngày nữa: “Cố lên, tôi ơi! Hy vọng lên Việt Nam ơi! Sau cơn mưa trời lại sáng! Sài Gòn trở mình, đã hơn 11 giờ đêm rồi… nghỉ thôi!”

    Lạy Chúa, xin ban cho chúng con giấc ngủ bình an. Xin ban cho chúng con niềm vui phục vụ. Xin ban cho chúng con sức mạnh cùng sự can đảm để chia sẻ bớt gánh nặng của anh chị em con, của quê hương con và xin Chúa cho đại dịch chấm dứt.

    Sr. NPL, Rndm (Dòng Đức Bà Truyền Giáo)

    Ghi chú: RNDM (Religieuse de Notre Dame des Missions) - Nữ tu Đức Bà Truyền Giáo

    Nguồn: https://tgpsaigon.net

    Bài viết liên quan